Logo loading

PHÁT BIỂU CỦA CHỦ TỊCH TRUNG QUỐC TẬP CẬN BÌNH VỀ NGHỆ THUẬT

[Bài viết đăng ngày 15 tháng 10, năm 2015] Một năm trước, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã thảo luận về vai trò của nghệ thuật ở Trung Quốc tại một cuộc gặp ở Bắc Kinh với các nghệ sĩ hàng đầu, quan chức tuyên truyền và đại diện các lực lượng vũ […]
|Viet Art View

[Bài viết đăng ngày 15 tháng 10, năm 2015]

Một năm trước, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã thảo luận về vai trò của nghệ thuật ở Trung Quốc tại một cuộc gặp ở Bắc Kinh với các nghệ sĩ hàng đầu, quan chức tuyên truyền và đại diện các lực lượng vũ trang. Trong những ngày sau đó, truyền thông nhà nước Trung Quốc đưa tin về việc các quan chức đã bỏ công sức nghiên cứu bài phát biểu của ông Tập, so sánh với bài phát biểu mang tính bước ngoặt về văn hóa của Mao Trạch Đông vào năm 1942. Triệu Bản Sơn, một diễn viên nổi tiếng, rất cảm động trước bài phát biểu của ông Tập đến mức không ngủ, theo truyền thông nhà nước Trung Quốc.

Kể từ khi lên nắm quyền gần ba năm trước [tại thời điểm của bài viết, 2015], ông Tập, được nhiều người coi là nhà lãnh đạo quyền lực nhất Trung Quốc trong nhiều thập kỷ, đã giám sát việc thi hành những chính sách nghiêm ngặt đối với xã hội dân sự và những người bất đồng chính kiến. Quan điểm của ông về nghệ thuật và văn học mở ra tầm nhìn của ông về xã hội Trung Quốc. Trong bài phát biểu của mình, ông Tập nhắc lại niềm tin lâu đời của Đảng Cộng sản rằng nghệ thuật phải phục vụ mục đích xã hội, mà đối với ông đó là giáo dục đạo đức.

Một phần nhỏ của tác phẩm ‘Thiên lý giang sơn’ [Non sông nghìn dặm] của Vương Hy Mạnh, họa sĩ cung đình thời Bắc Tống.
Nguồn: WIKIPEDIA.

 

Một phần của ‘Thập diện linh bích’, tác phẩm có chiều dài 11,5m vẽ hòn đá hình thù kỳ lạ dưới 10 góc nhìn của Ngô Bân,
họa sĩ cung đình thời Minh, tác phẩm đã lập kỷ lục cho thư họa Trung Quốc cuối thập niên 1980.
Nguồn: CHINA DAILY, VN EXPRESS.

Dưới đây là một số đoạn trích từ bài phát biểu về nghệ thuật của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình:

Thời đại thịnh vượng văn hóa mới
“Các nhà văn và nghệ sĩ của đất nước chúng ta nên trở thành những nhà bác học, những người tiên phong, những người ủng hộ sớm cho thời đại của họ. Thông qua những tác phẩm nghệ thuật trọng yếu, đạo đức và nhiệt tâm hơn, họ nên viết về và ghi lại con đường vĩ đại của nhân dân, những yêu cầu tiến bộ của thời đại, nêu bật vẻ đẹp của niềm tin và sự chính trực, phát huy tinh thần Trung Quốc, tập hợp sức mạnh của Trung Quốc và truyền cảm hứng cho mọi người thuộc mọi dân tộc của đất nước hãy mạnh mẽ tiến tới tương lai.”

‘Rác văn hóa’
“Trong một số tác phẩm, một số nghệ sĩ chế giễu những gì cao quý, bóp méo những kinh điển. Họ lật đổ lịch sử và bôi nhọ quần chúng và các anh hùng. Có người không phân biệt đúng sai, không phân biệt thiện ác, coi cái xấu là cái đẹp, phóng đại mặt tối của xã hội. Một số thì dâm ô, ham mê những thứ hào nhoáng tầm thường, kém thẩm mỹ và dần dần biến công việc của họ thành máy vắt sữa kiếm tiền, hoặc thành những viên thuốc kích thích nhục dục. Một số dựng chuyện và viết mà không có cơ sở. Công việc của họ kém chất lượng và mệt mỏi, họ đã tạo ra rác văn hóa.”

Nghệ thuật là phục vụ quần chúng
“Văn hóa nghệ thuật sẽ phát huy năng lượng tích cực lớn nhất khi quan điểm Mác xít về nghệ thuật và văn hóa được xác lập vững chắc và lấy con người làm trung tâm. Lấy con người làm trung tâm là lấy việc đáp ứng nhu cầu tinh thần và văn hóa của con người làm điểm khởi đầu và kết thúc của văn hóa nghệ thuật và của các tác phẩm văn hóa nghệ thuật, lấy con người làm chủ thể trong các biểu hiện nghệ thuật, biến con người thành những nhà phê bình, phê bình quan điểm về cái đẹp và coi việc phục vụ nhân dân là nghĩa vụ bắt buộc của người nghệ sĩ.”

Tề Bạch Thạch (1864 – 1957), ‘Hoa và quả’, Mực và màu trên giấy, bộ bốn tranh cuộn
Ký tên, ghi chú, với 9 con dấu của họa sĩ
Mỗi tranh 283,8 × 54,2 cm, 111¾ × 21⅜ in (4 tranh)
Một phần trong những lời ghi của ông: ở tranh vẽ Lô quất [thứ ba từ trái sang] “Khi những người đương thời của tôi vẽ,
họ phân biệt lá với cành để người xem thông thường có thể nhận ra.
Tôi muốn làm lẫn lộn vật chất, và vẽ khác đi. Bạch Thạch Lão Nhân.”
Nguồn: Sotheby’s

 

Wu Guanzhong (1919 – 2010), ‘Lùm tre’,
Mực và màu trên giấy
Đề năm 1979, với 1 con dấu của họa sĩ
79,7 × 68,5 cm, 31⅜ × 27 in
Nguồn: Sotheby’s

Chữa lành mọi bệnh tật
“Xã hội của chúng ta đang ở thời điểm có nhiều hoạt động trí tuệ. Đó là thời đại của sự va chạm lớn về ý tưởng và sự pha trộn văn hóa, điều này đã tạo ra khá nhiều vấn đề. Một trong những vấn đề nổi bật nhất là một số người thiếu giá trị. Trong quan điểm của họ không có thiện ác, hành động của họ không có giới hạn, họ dám làm mọi việc trái với kỷ luật đảng và pháp luật của đất nước. Họ dám làm mọi việc trái đạo đức. Không có ý thức dân tộc, ý thức cộng đồng, ý thức gia đình. Không có đúng hay sai, không có nhận thức về đẹp và xấu, không có sự phân biệt giữa hương thơm và những mùi khó chịu, có vô minh và ngông cuồng. Đây là nguyên nhân sâu xa của mọi vấn đề trong xã hội. Nếu không giải quyết hiệu quả sẽ khó tiến tới công cuộc Cải cách mở cửa và hiện đại hóa xã hội chủ nghĩa.”

Trương Đại Thiên (1899-1983)
‘Bình phong sen hồng nền vàng’
Mực loang và màu trên giấy vàng, bình phong hai tấm
Ký tên, đề mùa lễ trung thu năm Quý Sửu 1973, với sáu con dấu của họa sĩ
170 × 176 cm, 67 × 69¼ in
Nguồn: Sotheby’s

 

Từ Bi Hồng, ‘Hãy bỏ roi xuống’
Sơn dầu trên toan
Nguồn: Sotheby’s

Phê bình có thể chấp nhận
“Những gì phê bình nghệ thuật cần chỉ là phê bình. Nó không thể chỉ là những lời khen hay thậm chí là những lời tâng bốc nịnh nọt rẻ tiền. Nó không thể áp dụng một cách bừa bãi các lý thuyết phương Tây để định hình lại quan điểm về cái đẹp của Trung Quốc hoặc sử dụng các tiêu chuẩn thương mại thay cho các tiêu chuẩn nghệ thuật, đánh đồng hoàn toàn các tác phẩm nghệ thuật với hàng hóa thông thường và ôm lấy niềm tin rằng “tính tích cực của một lời bình luận ngang bằng với độ dày của hồng bao”.

Lin Fengmian, ‘Thu hoạch lúc bình minh’
Sơn dầu trên toan
Hoàn thành trong thập niên 1950
Nguồn: Sotheby’s

 

Fu Baoshi, ‘Buổi tiệc trong vườn’
Mực và màu trên giấy
Nguồn: Sotheby’s

Bài viết của Patrick Boehler, Vanessa Piao,
Nguồn: The New York Times
Lược dịch bởi Viet Art View

Chia sẻ:
Back to top