Logo loading

BÊN TRONG BỘ SƯU TẬP CÁ NHÂN CỦA NHỮNG NGƯỜI INDONESIA GIÀU CÓ

I Nyoman Masriadi ‘Serta Merta’ 2013. Hình ảnh được phép của Deddy Kusuma, bộ sưu tập cá nhân. Người đàn ông vạm vỡ với đôi mắt đỏ rực lửa lao về phía trước sẵn sàng tung một cú đấm. Đối thủ của anh, một võ sĩ da đen to lớn hơn nhiều, nhăn mặt nhưng […]
|Viet Art View

I Nyoman Masriadi ‘Serta Merta’ 2013. Hình ảnh được phép của Deddy Kusuma, bộ sưu tập cá nhân.

Người đàn ông vạm vỡ với đôi mắt đỏ rực lửa lao về phía trước sẵn sàng tung một cú đấm. Đối thủ của anh, một võ sĩ da đen to lớn hơn nhiều, nhăn mặt nhưng thận trọng chịu thua. “Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy bức tranh đó của I Nyoman Masriadi,” nhà sưu tập Deddy Kusuma ở Jakarta nói. “Đó chính là Mike Tyson, một võ sĩ mạnh mẽ, và anh chàng nhỏ con kia là họa sĩ Masriadi. Tuy nhiên, tiêu đề là ‘Masriadi là người chiến thắng’. Vì vậy, tôi nghĩ anh ta có tham vọng rất lớn mặc dù anh ta nhỏ con”. Kusuma đã mua bức tranh đó với giá khoảng 1.000 USD vào cuối những năm 90, nhưng về sau giá của họa sĩ đã lên đến 1 triệu USD trong đấu giá.

Từ một họa sĩ vẽ tranh lưu niệm ở Bali rồi làm kinh ngạc cả thế giới, Masriadi không phải là người duy nhất vượt ngưỡng. Các nghệ sĩ đương đại của Indonesia đang ngày càng lọt vào mắt xanh của các nhà đầu tư, những người đang đánh thức tiềm năng của họ.

“Đó là sự kết hợp của nhiều sự kiện khác nhau đã đưa chúng tôi đến thời điểm này,” curator Enin Supriyanto nói. “Như đã từng xảy ra ở Trung Quốc, tăng trưởng kinh tế thu hút sự chú ý của toàn cầu đến nghệ thuật của đất nước… Indonesia [hiện đang ở vị trí tương tự].”

Gặp gỡ những người dẫn đầu

Trong nhiều năm, Kusuma đã dõi theo sự nghiệp của Masriadi và tiếp tục mua tác phẩm của anh trong đấu giá bất chấp giá cả leo thang. “Tất cả bạn bè của tôi đều hét vào mặt tôi, nói rằng tôi thật là ngu ngốc. Nó rất đắt. Nhưng tôi không quan tâm,” ông nói.

Kusuma là một trong số ít các nhà sưu tập nghệ thuật Indonesia đam mê đã trưng bày các tác phẩm từ bộ sưu tập cá nhân của mình tại hội chợ Art Stage Jakarta. Được tuyển chọn bởi Supriyanto, chương trình có tựa đề Expose [Phơi bày] đã cung cấp một cái nhìn chung về những gì người giàu ở Indonesia treo trên tường của họ.

Arin Dwihartanto Sunaryo ‘CMYK# 8’ 2011. Hình ảnh được phép của Art Stage Jakarta và nhà sưu tập

Cùng với một tác phẩm của Masriadi có tựa đề Serta Merta, 2013 — một bức tranh nổi bật cho thấy người nghệ sĩ đang cố gắng vượt qua những nhân viên an ninh vạm vỡ — Kusuma đã cho triển lãm một tác phẩm sống động của một đối thủ nặng ký khác trong bộ sưu tập, Arin Dwihartanto Sunaryo. Với tiêu đề CMYK # 8, 2011, tác phẩm gồm bốn phần là sự bùng nổ của sơn vàng, đỏ và xanh lam trên nền tối. “Tôi phát điên vì những bức tranh trừu tượng của anh ấy,” Kusuma đã rất thất vọng khi bị đưa vào danh sách chờ cho một bức tranh Sunaryo mới mà ông để mắt tại hội chợ.

Sunaryo là một trong những nghệ sĩ hàng đầu được chọn để tham gia vào triển lãm mang tính bước ngoặt của Bảo tàng Guggenheim năm 2013. No Country: Contemporary Art for South and Southeast Asia [Không đề cập tới quốc gia: Nghệ thuật đương đại Nam Á và Đông Nam Á]. Anh được biết đến với những bức tranh nhiều lớp sống động, trong đó có những bức được tạo thành từ bụi núi lửa và resin. Các tác phẩm của anh đã thu về 72.514 USD trong đấu giá.

Một câu hỏi cho thị hiếu

Melati Suryodarmo ‘Sự tách biệt của hòn đá Kemlayan’ 2012. Hình ảnh được phép của sưu tập tư nhân

Một loạt các tác phẩm nghệ thuật với phương tiện khác nhau đã được trưng bày. Nhà sưu tập trẻ Tom Tandio đã cho triển lãm một tác phẩm trình diễn của Melati Suryodarmo bao gồm hai hình ảnh của nghệ sĩ được bọc trong tấm vải đỏ. “Với tác phẩm này, Melati đã cố gắng lẻn vào một tòa nhà bỏ hoang và ẩn náu nhưng đồng thời, cô ấy dùng một tấm vải đỏ để che mình… Cách giải thích của tôi về tác phẩm là trong cuộc sống, chúng ta luôn cố gắng che giấu sự tồn tại của mình nhưng đồng thời cũng muốn mọi người chú ý đến,” Tandio nói. Suryodarmo trở nên nổi tiếng nhờ màn trình diễn Exergie — Butter Dance [Exergie — Vũ điệu bơ] vào năm 2000, trong đó cô ấy đi giày cao gót màu đỏ, mặc một chiếc váy đen ôm sát và nhảy trên bơ theo âm thanh của nhịp trống. Cô ấy nhảy không ngừng dù bị trượt chân ngã. “Rất đơn giản, cô ấy là nghệ sĩ biểu diễn nổi tiếng nhất ở Indonesia”, Supriyanto nói.

Nhiều nhà sưu tập trong triển lãm được thu hút bởi cùng một nghệ sĩ. Chẳng hạn, nhà sưu tập Rudy Akili cũng là một người hâm mộ tác phẩm của Suryodarmo và sở hữu một đoạn video vũ điệu bơ của cô. Đến với triển lãm, Akili đã trưng bày tác phẩm điêu khắc bằng gỗ hoành tráng của một ngôi sao đang lên khác là Anusapati. “Tác phẩm có tên là Size Don’t Matter [Kích cỡ không là vấn đề] và thể hiện một ‘kentongan’ truyền thống, đồ vật mà chúng tôi đã sử dụng làm báo thức trong quá khứ”, nhà sưu tập cho biết. “Không có nhiều người quen thuộc với đồ vật này vì vậy tôi nghĩ rằng thật thú vị khi xem cách anh ấy mang những hoài niệm từ quá khứ vào một hoàn cảnh hiện đại.”

Anusapati ‘Kích cỡ không là vấn đề’ 2001. Hình ảnh được phép của Art Stage Jakarta và sưu tập tư nhân

Anusapati được coi là nhà tiên phong ở Indonesia. “Kể từ những năm 90, ông đã có ảnh hưởng rất lớn đến các thế hệ nghệ sĩ trẻ,” Supriyanto nói. “Một trong những nguyên tắc của ông là không lãng phí vật liệu tự nhiên. Ông chạm khắc các tác phẩm bằng những công cụ tối thiểu được sử dụng trong các nghề thủ công truyền thống của Indonesia.”

Yêu thích cả những tên tuổi mới nổi và đã thành danh, Akili đã thành lập một bảo tàng tư nhân rộng lớn ở Jakarta để tôn vinh nghệ thuật của đất nước mình. Hầu hết gia đình của ông cũng sưu tập bọ và trở thành những người ủng hộ nhiệt thành của các nghệ sĩ địa phương, bao gồm cả con trai ông Ronald, người sở hữu một phòng tranh. “Thế giới nghệ thuật Indonesia rất năng động,” Akili nói. “Tôi muốn hỗ trợ các nghệ sĩ có những ý tưởng tuyệt vời tạo được ảnh hưởng đến xã hội. Tôi không thực sự bận tâm nếu họ còn trẻ hay đã thành danh. Không có nhiều người ủng hộ cả hai, vì vậy trách nhiệm của chúng tôi là phải làm như vậy.”

Nguồn: Forbes

Lược dịch bởi Viet Art View

 

Chia sẻ:
Back to top