Một trong những bộ sưu tập quan trọng nhất của chủ nghĩa Lập thể Pháp, câu chuyện về các họa sĩ tiên phong của La Section d’Or
Năm 1912 là một năm đẹp của chủ nghĩa Lập thể Pháp. Đó là năm mà trường phái Lập thể Pháp thành lập nhóm La Section d’Or; cũng là năm diễn ra cuộc triển lãm đầu tiên trong số ba cuộc triển lãm mang tính đột phá đã gắn kết các họa sĩ Lập thể và giới thiệu họ với công chúng; năm mà Jean Metzinger cùng với đồng nghiệp Albert Gleizes xuất bản Du Cubisme (Chủ nghĩa Lập thể) — một khảo sát toàn diện và chặt chẽ nhất về các lý thuyết và mục tiêu của trường phái mới.
Metzinger và Gleizes đã phát triển nhiều ý tưởng về phong cách hội họa mới từ các cuộc thảo luận hàng tuần được tổ chức tại nhà của Jacques Villon ở ngoại ô Puteaux của Paris, nơi họ tham gia cùng các anh em của Villon là Marcel Duchamp và Raymond Duchamp–Villon, Robert Delaunay, Henri Le Fauconnier, Robert de la Fresnaye, Juan Gris, Fernand Léger và nhà điêu khắc người Nga Alexander Archipenko.
Auguste Herbin (1882-1960) ‘Composition aux trois boules’ 1917. Chữ ký kèm ngày tháng ‘Herbin avril 17’. Sơn dầu trên toan. 32⅛ × 25 3/4 in (81.5 × 65.5 cm.)
Toán học và hình học là những môn học phổ thông, và khi những họa sĩ này quyết định tổ chức thành một nhóm để cùng nhau triển lãm, Villon đã gợi ý cái tên La Section d’Or (Tỉ lệ vàng), lấy cảm hứng từ các định lý về tỷ lệ toán học của hình dáng con người trong các ghi chép của Pythagoras và Leonardo da Vinci.
André Lhote (1885-1962) ‘Le jardin’ 1916. Chữ ký kèm ngày tháng ‘A. LHOTE. 16.’ (góc dưới bên trái). Sơn dầu trên toan. 32 × 23 1/4 in. (81.3 × 59 cm.)
Trong khi sự phát triển của làn sóng hội họa Lập thể đầu tiên mang ơn Cézanne, nhóm Puteaux đã cố gắng tách mình khỏi phạm vi hẹp hơn của phong cách Lập thể do Picasso và Braque phát triển — sử dụng lăng kính màu kế thừa từ các họa sĩ Tân Ấn tượng. Trong mắt họ, theo Robert Herbet về Chủ nghĩa Tân ấn tượng (1968), Seurat đã ‘thực hiện một bước cơ bản tiến tới Chủ nghĩa Lập thể bằng cách khôi phục lập luận và trật tự cho nghệ thuật, sau khi Chủ nghĩa Ấn tượng đã phủ nhận chúng’.
Triển lãm năm 1912 đã được tổ chức để giới thiệu các giai đoạn liên tiếp trong quá trình phát triển của chủ nghĩa Lập thể
Triển lãm Salon du Section d’Or đầu tiên diễn ra tại Galerie la Boétie vào tháng 10 năm 1912, gồm 180 tác phẩm của 31 họa sĩ. Đây được cho là cuộc triển lãm quan trọng nhất về chủ nghĩa Lập thể trước Thế chiến thứ nhất.
Lễ khai mạc được tổ chức từ chín giờ cho đến nửa đêm, giấy mời được phát rộng rãi trước khi cuộc triển lãm diễn ra, và nhiều khách mời đã bị từ chối không thể vào trong đêm khai mạc. Các bài giảng của Apollinaire, Hourcade và Raynal đã được thông báo, và một bài đánh giá, cũng có tên là La Section d’Or, đã được xuất bản và phát vào buổi khai mạc, với sự đóng góp của Guillaume Apollinaire, Roger Allard, René Blum, Olivier Hourcade, Max Jacob, Maurice Raynal, Pierre Reverdy, André Salmon, trong số những người khác.
Auguste Herbin (1882-1960) ‘Composition, danseuse’ 1919. Chữ ký kèm ngày tháng ‘Herbin 19’ (góc dưới bên trái). Sơn dầu trên toan. 28 3/4 × 23 5/8 in (73 × 60 cm.)
Cuộc triển lãm năm 1912 đã được tổ chức để giới thiệu các giai đoạn liên tiếp trong quá trình phát triển của chủ nghĩa Lập thể, với luận thuyết về phong trào được xuất bản kèm theo, cho thấy ý định của các họa sĩ — đưa phong trào đến với toàn bộ công chúng đồng thời giải thích nó. Một phần lớn nhờ thành công của cuộc triển lãm, Chủ nghĩa Lập thể đã được công nhận là một phong trào nghệ thuật tiên phong.
Georges Valmier (1885-1937) ‘Paysage’ 1920. Chữ ký ‘G.VALMIER’ (góc dưới bên phải). Sơn dầu trên toan. 45 3/4 × 32 in. (116.2 × 81.3 cm.)
Các họa sĩ trong nhóm Puteaux sẽ thay nhau tổ chức hai cuộc triển lãm Section d’Or quy mô lớn hơn vào năm 1920 và năm 1925, với mục tiêu tiết lộ quá trình dịch chuyển và đổi mới hoàn toàn đã diễn ra kể từ khi Chủ nghĩa Lập thể bắt đầu. Ngoài những người theo trường phái Lập thể (vốn đã đại diện cho nhiều phong cách khác nhau), các phiên bản thứ hai và thứ ba của Section d’Or được tổ chức tại Galerie La Boétie bao gồm De Stijl, Bauhaus, Chủ nghĩa Kiến tạo và Chủ nghĩa Vị lai.
Daniel–Henry Kahnweiler là nhà kinh doanh chính cho nghệ thuật Lập thể trước năm 1914, người bảo trợ chính đầu tiên cho nghệ thuật Lập thể do Picasso và Braque sáng tạo. Gallery của ông mở vào năm 1907, và đến năm 1912, ông đã thành công trong việc mời cả Braque và Picasso ký hợp đồng độc quyền với mình.
Jean Hélion (1904-1987) ‘Composition’ 1933. Chữ ký kèm ngày tháng ‘Hélion va 33’ (mặt trái). Sơn dầu trên toan. 36 × 28 in. (91.5 × 73 cm.)
Ngay sau đó, ông ký hợp đồng với Juan Gris và Fernand Léger, trở thành nhà kinh doanh duy nhất cho nhóm họa sĩ Lập thể chủ chốt. Đến Thế chiến thứ nhất, khi tất cả công dân Đức sống ở Pháp bị chính phủ tuyên bố là kẻ thù ngoại quốc, Kahnweiler thấy mình bất lực, thu hồi các tác phẩm trong gallery và buộc phải rời khỏi đất nước.
Phong trào Lập thể đã đề xướng việc đánh giá lại sâu rộng nhất về các quy ước không gian trong nghệ thuật phương Tây kể từ khi phát triển luật phối cảnh thời kỳ Phục hưng.
Chính lúc này, người đàn ông trẻ tuổi Léonce Rosenberg nhận thấy mình là người thừa kế một gallery trên đại lộ Avenue de l’Opéra và một khối tài sản nhỏ. Vào năm 1915, Léonce đã mở Galerie l’Effort Moderne trên đường rue de la Baume, song song với đường rue la Boétie, và bắt đầu tiếp nhận các họa sĩ Lập thể ‘mồ côi’ của Kahnweiler, cùng với các họa sĩ Jean Metzinger, Albert Gleizes , Georges Valmier, Henri Hayden và Auguste Herbin.
Albert Gleizes (1881-1953) ‘Composition rythmique, quatre éléments’ Vẽ năm 1924-25; những vòng màu xám được thêm vào 1934. Chữ ký kèm ngày tháng ‘Albert Gleizes 24-25’ (góc dưới bên phải). 75 × 51 1/2 in.
Với sự ủng hộ của Léonce Rosenberg, Chủ nghĩa Lập thể trở lại như một chủ đề trọng tâm của nghệ thuật sau bốn năm chiến tranh. Triển lãm cá nhân đầu tiên được tổ chức vào tháng 3 năm 1918, trưng bày các tác phẩm của Auguste Herbin. Vào tháng 12 cùng năm, Rosenberg khởi động một loạt các cuộc triển lãm Lập thể, bắt đầu với Henri Laurens, tiếp theo vào tháng 1 năm 1919 với một cuộc triển lãm các bức tranh Lập thể của Jean Metzinger, Fernand Léger vào tháng 2, Georges Braque vào tháng 3, Juan Gris vào tháng 4, Gino Severini vào tháng 5, và Pablo Picasso vào tháng 6, đánh dấu cao trào của chiến dịch. Chương trình được set–up tốt cho thấy Chủ nghĩa Lập thể vẫn còn rất nhiều sức sống, bất chấp những đánh giá ngược lại của các nhà phê bình.
Jean Metzinger (1883-1956) ‘Carafe, champignons et pommes’ vẽ sau năm 1945. Chữ ký ‘JMetzinger’ (góc dưới bên phải). Sơn dầu trên toan. 21.⅜ × 25⅝ in. (54.2 × 65 cm.)
Phong trào Lập thể đã đề xướng sự đánh giá lại mang tính cách mạng và sâu rộng nhất về các quy ước không gian trong nghệ thuật phương Tây kể từ khi phát triển luật phối cảnh thời kỳ Phục hưng. Do đó, nó vẫn là phong trào nghệ thuật quan trọng nhất của thế kỷ 20, ảnh hưởng đến mọi phong trào tiếp theo, thông qua Chủ nghĩa Biểu hiện Trừu tượng, trên cả hai bờ Đại Tây Dương.
Nguồn: Christie’s
Lược dịch bởi Viet Art View