Chân dung David Montalba. Được phép của David Montalba và Montalba Architects.
David Montalba, người đứng đầu Montalba Architects có trụ sở tại Lausanne và Los Angeles, được biết đến với những thiết kế không gian nhà ở và khách sạn kết hợp hài hòa giữa sự chính xác tuyệt đối của phong cách Thụy Sĩ với sự nhẹ nhàng khoáng đạt của chủ nghĩa hiện đại California. Công ty thường được nhận diện với Nobu Ryokan, khách sạn được yêu thích ở Malibu và cửa hàng West Hollywood của The Row, gần một phần ba trong số đó là nhà của Montalba.
Dinh thự Santa Monica, với “sân trong / giếng trời” ba tầng đặc biệt, là điển hình cho sự tinh tế của kiến trúc sư người Mỹ gốc Thụy Sĩ trong việc tích hợp không gian trong nhà và ngoài trời. Đáng chú ý, ngôi nhà được trang trí với các tác phẩm từ bộ sưu tập nghệ thuật ấn tượng mà Montalba và vợ anh, Amy, chia sẻ. Không thể phủ nhận rằng con mắt thực hành của kiến trúc sư đã mở rộng một cách ấn tượng sang sưu tập nghệ thuật.
Bộ sưu tập của Montalbas bao gồm các bức tranh thạch bản của các huyền thoại hiện đại và đương đại như Keith Haring, James Turrell, Ed Clark và Anish Kapoor đến các bức tranh sơn dầu, bản vẽ và tác phẩm dệt nguyên bản của các nghệ sĩ hiện đang sống được săn lùng như Tara Donovan, Sarah Crowner, Brent Wadden, và Hugh Scott-Douglas. Gần đây, chúng tôi đã trò chuyện với David Montalba để tìm hiểu về những nghệ sĩ mà anh ngưỡng mộ, cách tiếp cận của anh với các tác phẩm và việc trở thành một kiến trúc sư ảnh hưởng như thế nào đến bộ sưu tập của anh ấy.
Quang cảnh bên ngoài dinh thự Santa Monica của David Montalba. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Anish Kapoor ‘Khởi đầu màu đỏ’ 2012-2020
Anh có thể mô tả bộ sưu tập của mình trong một câu hoặc ngắn hơn không?
Những gì thực sự tạo cảm hứng cho vợ tôi và tôi — lăng kính của riêng chúng tôi với thế giới.
Khi nào và điều gì khiến anh bắt đầu sưu tập nghệ thuật?
Sưu tập không bao giờ thực sự là một hành động có ý thức, nó chỉ là cảm giác tự nhiên. Tôi có mong muốn lập danh mục, theo dõi và quản lý các tác phẩm sáng tạo, ngay từ trong trường đại học. Vì vậy, khi tôi bắt đầu xây dựng một bộ sưu tập, nó đã diễn ra một cách tự nhiên và chậm rãi ở những năm cuối tuổi hai mươi của tôi, sau đó vợ chồng tôi đã tăng tốc vài năm một lần.
Chúng tôi đã có chủ ý về việc cố gắng giữ một số cân bằng cho bộ sưu tập của mình và không chỉ sưu tập các tác phẩm acrylic trên toan mà còn cả tác phẩm đa phương tiện, điêu khắc, nhiếp ảnh, khung cửi và các loại tác phẩm khác có ý nghĩa với chúng tôi.
Brent Wadden ‘Vô đề’ 2018. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Đâu là tác phẩm mà mọi người thường bị thu hút hoặc hỏi anh thường xuyên?
Chúng tôi có một tác phẩm lớn của Brent Wadden làm chủ đạo trong phòng khách. Kích cỡ, tính hình học và cảm quan về kết cấu của nó thường khiến nó trở thành một trong những tác phẩm đầu tiên mà mọi người hướng tới.
Anh có thể chia sẻ về một nghệ sĩ mà anh khám phá qua Artsy?
Nghệ sĩ người Bỉ Pieter Vermeesch là người mà tôi khám phá ban đầu thông qua Artsy và sau đó bắt đầu sưu tập các tác phẩm của anh ấy. Bây giờ chúng tôi có hai bức tranh của anh ấy, tối thiểu và phản chiếu, cho thấy nhận thức và sự thấu hiểu về màu sắc, ánh sáng rất tinh tế, có chủ đích và có tính toán.
Sarah Crowner ‘In Sọc (kiểm tra) 2’ 2020.
Anh có thể chia sẻ về tác phẩm anh đã mua gần đây trên Artsy?
Gần đây, chúng tôi đã mua một tác phẩm của Sarah Crowner thông qua một cuộc đấu giá của Artsy mà chúng tôi yêu thích. Chúng tôi cũng đã mua một tác phẩm của Tara Donovan mà tôi đã cân nhắc từ một phòng trưng bày một năm trước, nhưng rồi thấy nó trên Artsy vào năm 2021 “USA for UNHCR: Art and Resilience Benefit Auction”, cuộc đấu giá nghệ thuật và phục hồi giúp đỡ người tị nạn Syria, vì vậy chúng tôi đã mua thông qua [Artsy] thay vì [mua tại phòng trưng bày].
Anh có thể mô tả quá trình sưu tập của mình?
Chúng tôi gắn bó với những tác phẩm kích hoạt phản ứng cảm xúc và những tác phẩm mà chúng tôi muốn mời đến nhà của chúng tôi với tư cách là một vị khách suốt đời. Chúng tôi không có bất kỳ thông số cụ thể nào ngoài việc xem xét tác phẩm sẽ phù hợp với ngôi nhà của chúng tôi như thế nào và nếu chúng tôi cảm thấy bắt buộc phải sưu tập tác phẩm đó.
Tôi nghĩ luôn tuyệt vời khi cảm thấy có sự kết nối với nghệ sĩ hoặc tác phẩm, nhưng thường là vì những lý do khác nhau. Ví dụ: gần đây chúng tôi đã mua một tác phẩm của Phillippe Decrauzat, không chỉ vì anh ấy tình cờ đến từ quê hương của chúng tôi ở Lausanne, Thụy Sĩ, mà còn vì tác phẩm của anh ấy cộng hưởng đối với chúng tôi — đó là một tác phẩm cực kỳ hấp dẫn. Khi một số yếu tố như thế này kết hợp với nhau, chúng ta sẽ dễ dàng thực hiện một khoản đầu tư như vậy. Mỗi tác phẩm là duy nhất và, thành thật mà nói, đối với chúng tôi, câu chuyện về cách chúng tôi đến với nghệ sĩ, phòng trưng bày hoặc tác phẩm đó khác nhau rất nhiều.
Robert Mangold ‘Bán nguyệt IV’ 1995. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Andy Denzler ‘Mộng du II’ 2019. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Thử thách lớn nhất anh gặp phải khi là một nhà sưu tập? Anh xử lý nó như thế nào?
Tôi nghĩ rằng thách thức lớn nhất khác nhau tùy thuộc vào từng giai đoạn của bạn với tư cách là một nhà sưu tập. Ví dụ, ở độ tuổi hai mươi của chúng tôi, thách thức là tìm nguồn lực để đầu tư, và bây giờ, đó là thách thức nhiều hơn về việc không có đủ không gian tường cho các tác phẩm. Đó là một vấn đề mà tôi đoán tôi không đủ khả năng để giải quyết, nhưng dù sao, có không gian thích hợp cho tác phẩm và quản lý một bộ sưu tập nuôi dưỡng tâm hồn bạn, hỗ trợ các nghệ sĩ mà bạn đánh giá cao, quản lý ngôi nhà của bạn, và hy vọng đó là một khoản đầu tư dài hạn tốt, là một phần của thú vui sưu tập. Chúng tôi coi việc sưu tập là một quá trình và hành trình suốt đời.
Anh xây dựng mối quan hệ với các phòng trưng bày như thế nào?
Tôi thực sự thích xem các triển lãm, và trong suốt những chuyến du lịch của chúng tôi, tôi thử xem càng nhiều triển lãm và phòng trưng bày càng tốt. Theo cách khá bình thường này, chúng tôi thấy mình đang nói chuyện với các chủ phòng trưng bày và tìm hiểu phòng trưng bày cũng như các tác phẩm của họ. Chắc chắn, các hội chợ nghệ thuật và triển lãm lớn là một cách tốt để giữ liên lạc với các phòng trưng bày và giám tuyển, vì vậy chúng tôi cố gắng đến dự ba đến bốn cuộc mỗi năm, như Frieze Los Angeles, Art Basel và Venice Biennale.
Ed Moses ‘Bất cứ con đường nào’ 2007. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Góc nhìn và chuyên môn của một kiến trúc sư ảnh hưởng đến cách anh sưu tập như thế nào?
Câu hỏi tuyệt vời. Tôi nghiêng về việc tìm kiếm các tác phẩm phù hợp với không gian và xem xét những gì lân cận, chất lượng ánh sáng tự nhiên và không gian vật lý mà tác phẩm cần để thở. Tôi dễ dàng cân nhắc việc tìm kiếm các tác phẩm cho một ngôi nhà hoặc dự án cụ thể hơn là quản lý một triển lãm trong phòng trưng bày hoặc sưu tập một lượng lớn tác phẩm mà không biết nó sẽ được bày ra như thế nào.
Cũng liên quan đến kiến trúc, tôi thực sự xem nghệ thuật là một cách để cân bằng không gian và mang lại những chiều kích khác cho trải nghiệm tổng thể của một ngôi nhà hoặc dự án. Trong một số ngôi nhà mà chúng tôi đã thiết kế, có những bức tường nhất định đã được tạo ra cho các tác phẩm nghệ thuật nhất định trong bộ sưu tập của khách hàng. Chúng tôi cũng đang làm việc với một ngôi nhà ở Malibu được thiết kế đặc biệt để tôn lên bộ sưu tập điêu khắc của khách hàng, bộ sưu tập này sẽ được trưng bày trong khung cảnh xung quanh ngôi nhà.
Debra Scacco ‘Đây là tương lai của chúng ta’ 2014. Ảnh của Kevin Scott. Được phép của David Montalba.
Khi anh quyết định mua hoặc không mua một tác phẩm, thông tin nào là quan trọng nhất trong việc giúp anh đưa ra quyết định đó?
Tôi nghĩ rằng đây là tất cả về lý do tại sao bạn muốn nó. Nó có làm cho bạn cảm thấy tốt không? Nó có cho bạn lý do để đặt câu hỏi về những gì bạn đã cân nhắc trong quá khứ không? Tôi tin rằng nghệ thuật đích thực tạo ra một cuộc đối thoại với người xem và như họ nói, “có thể lên tiếng cho bạn”.
Điều anh thích nhất khi là một nhà sưu tập?
Rất nhiều điều. Việc tiếp tục học hỏi, tiếp xúc, sự ham thích. Tìm hiểu cách những người làm công việc sáng tạo khác nhìn thế giới, làm chủ công việc và hình thành phương pháp thực hành của họ sẽ truyền cảm hứng và thúc đẩy tôi xem nhiều hơn. Nó thúc đẩy tôi hiểu những người khác và cuối cùng có được cái nhìn sâu sắc hơn về quá trình sáng tạo. Cuối cùng, tôi hy vọng thông qua bộ sưu tập của mình, tôi có thể hỗ trợ các nghệ sĩ khác và quản lý một bộ sưu tập vừa truyền cảm hứng vừa làm sáng tỏ cách chúng ta nhìn thế giới.
Nguồn: Artsy
Lược dịch bởi Viet Art View