Logo loading

THỊ TRƯỜNG NGHỆ THUẬT CHÂU Á ĐANG HỒI PHỤC

Thị trường châu Á đang hồi phục sau những hậu quả của đại dịch, một cảnh quan mới đang hình thành. Những kinh đô nghệ thuật châu Á đang háo hức chào đón thế giới trở lại, các hội chợ lớn tạo tiếng vang cùng các sự kiện địa phương và quốc tế kéo dài […]
|Viet Art View

Thị trường châu Á đang hồi phục sau những hậu quả của đại dịch, một cảnh quan mới đang hình thành.

Những kinh đô nghệ thuật châu Á đang háo hức chào đón thế giới trở lại, các hội chợ lớn tạo tiếng vang cùng các sự kiện địa phương và quốc tế kéo dài hơn. Trong khi một số thay thế trong bối cảnh là không thể tránh khỏi, đặc biệt là với zero-Covid tiếp tục ở Hồng Kông và Thượng Hải cùng với việc bị phong tỏa, một quang cảnh giống như các điều kiện trước đại dịch đang bắt đầu quay trở lại.

Quy mô và giá trị của thị trường nghệ thuật rất khó ước tính, nhưng Dong Rui, trưởng nhóm nghiên cứu tại Trung tâm Nghiên cứu Thị trường Nghệ thuật Trung ương của Học viện Mỹ thuật Bắc Kinh (AMRC), nói rằng — ít nhất là trong các cuộc đấu giá — châu Á hiện đang chiếm ưu thế. Ông nói: “Trong hai năm qua, châu Á đã vượt qua Bắc Mỹ và châu Âu để trở thành thị trường nghệ thuật lớn nhất thế giới [theo doanh số bán đấu giá], chiếm khoảng 36% doanh thu của thế giới. Không giống như báo cáo Art Basel và UBS Art Market 2022, số liệu của Dong không bao gồm ước tính về doanh số bán của các phòng trưng bày. Khi tính đến những điều này, Mỹ đang dẫn đầu với 43% tổng thị trường nghệ thuật, và Trung Quốc là số một trong các cuộc đấu giá, với 33%, hơn Mỹ một điểm.

Mary Corse ‘Thấy và Không thấy’, Pace Gallery, Seoul, 2022. Photo: Studio_KDKKDK © Mary Corse, Được phép của Pace Gallery.

HÀN QUỐC VÀ HONGKONG

Điểm nhấn của mùa nghệ thuật châu Á mới là màn ra mắt của Frieze Seoul vào tháng 9. Hội chợ hợp tác với Hiệp hội Phòng trưng bày Hàn Quốc, trong hai thập kỷ qua đã tổ chức Hội chợ Nghệ thuật Quốc tế Hàn Quốc (KIAF). Frieze và KIAF Seoul — bao gồm một phần dành cho nghệ thuật truyền thông mới, KIAF Plus — sẽ song hành trong một thành phố đã bùng nổ với các bảo tàng, phòng trưng bày và nghệ sĩ đẳng cấp thế giới.

Leng Lin, đối tác và chủ tịch của Pace Gallery cho Bắc Kinh, Hồng Kông và Seoul — nơi họ vừa mở rộng cơ sở cho biết: “Một đặc điểm nổi bật của thị trường nghệ thuật Hàn Quốc là sự nhiệt tình trong việc sưu tập nghệ thuật phương Tây. Hàn Quốc đã sử dụng một cách có ý thức sự phát triển kinh tế nhanh chóng và thị trường bao trùm để tổ chức các hoạt động giao lưu nghệ thuật Đông Á,” ông nói thêm, trích dẫn Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại và Hiện đại, Trung tâm Văn hóa Châu Á và Gwangju Biennale.

Pace khai trương lần đầu tiên tại Seoul vào năm 2017, một trong những phòng trưng bày phương Tây đầu tiên trong dòng vào hiện bao gồm Perrotin và Thaddaeus Ropac. Những người mới đến này, cùng với sự phấn khích về Frieze, đã làm dấy lên suy đoán rằng Seoul có thể sẽ lấy đi vai trò trung tâm thương mại nghệ thuật hàng đầu châu Á từ Hồng Kông, nơi có lẽ phải xếp sau bởi kiểm duyệt và các hạn chế của Covid.

Singapore cũng được coi là một đối thủ cạnh tranh, với sự hiện diện ổn định kể từ những năm 2010 của các nhà kinh doanh đa dạng trong khu vực, bao gồm ShanghArt của Trung Quốc, Columns của Hàn Quốc, Sullivan + Strumpf của Úc, Pearl Lam của Hong Kong và Richard Koh của Malaysia. Vào tháng 8, Sotheby’s đã tổ chức cuộc đấu giá trực tiếp đầu tiên ở thành phố – quốc gia trong suốt 15 năm. Một hội chợ mới, Art SG, cũng đã sẵn sàng tham gia vào nền tảng địa phương S.E.A. Focus vào năm 2023.

Năng lượng của Seoul sánh ngang với Hồng Kông vào cuối những năm 2000, khi nó thu hút một loạt các nhà kinh doanh quốc tế như Gagosian và Levy Gorvy — và danh sách các phòng trưng bày của nó vẫn vượt quá số lượng ở bất kỳ thành phố châu Á nào khác. Mặc dù giảm quy mô, Art Basel Hong Kong vẫn giữ được vị thế là hội chợ hàng đầu của khu vực, đồng thời thành phố cũng được hưởng lợi từ việc mở rộng hàng ngũ các nhà sưu tập, nghệ sĩ và tổ chức địa phương như M+.

Cùng với chế độ thuế hào phóng, Đặc khu Hành chính có một tầm văn hóa mở rộng độc đáo. Lin nói: “Hàn Quốc và Hồng Kông không cạnh tranh nhiều như mức bổ sung cho nhau. Hàn Quốc cần nền tảng của Hồng Kông để thiết lập kết nối rộng rãi hơn với thế giới bên ngoài”.

NHẬT BẢN

Rất lâu trước khi bất cứ nơi nào có thể là “Hong Kong tiếp theo”, bản thân Hong Kong đã khao khát trở thành “Tokyo tiếp theo”. Mặc dù có các nghệ sĩ và bảo tàng nổi tiếng, ưu thế khu vực của Nhật Bản đã biến mất sau cuộc khủng hoảng tài chính năm 1991, một xu hướng mà Atsuko Ninagawa, giám đốc phòng trưng bày Take Ninagawa nhắm tới sẽ đảo ngược với Tuần lễ nghệ thuật Tokyo, ra mắt năm ngoái. Ngay cả sau thập kỷ đầy thử thách vào những năm 1990, “nền nghệ thuật của Nhật Bản đã có mối quan hệ bền chặt với các quốc gia khác ở châu Á cho đến cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu [tiếp theo] năm 2008,” cô nói.

Trong những năm gần đây, người nước ngoài quan tâm đến các phong trào lịch sử như Gutai và Mono-ha đã tăng lên, nhưng cơ hội cho các nghệ sĩ trẻ và curator đã bị thu hẹp. Ninagawa nói: “Nhật Bản là một xã hội đơn ngữ, và bây giờ, với đại dịch, tôi sợ rằng nền nghệ thuật có thể trở nên khép kín hơn và hướng về nội địa hơn,” Ninagawa nói.

“Trên phương diện một cường quốc, Nhật Bản là nạn nhân của thành công địa phương của chính nó. Nó có dân số phù hợp, nền kinh tế phù hợp và tình hình địa chính trị phù hợp để duy trì vũ trụ nghệ thuật của riêng mình. Vì vậy, chúng tôi có các bảo tàng trên khắp quần đảo trưng bày các nghệ sĩ đẳng cấp thế giới — cả Nhật Bản và quốc tế — nhưng việc chuẩn bị các tài liệu quảng cáo bằng tiếng Anh thường là một việc để sau”.

Trong số các tổ chức hướng ngoại hơn của Nhật Bản, Bảo tàng Quốc gia Tokyo và Trung tâm Nghệ thuật Quốc gia lần lượt đánh dấu kỷ niệm lần thứ 150 và 15 của họ trong năm nay, và Aichi Triennale đã mở lần thứ năm vào tháng Bảy. Năm tới, người hậu thuẫn hội chợ nghệ thuật Dangdai Đài Bắc, The Art Assembly, sẽ khởi động một sự kiện mới ở Nhật Bản: Tokyo Gendai. Điều này sẽ thêm vào một khung cảnh đã có một số hội chợ địa phương thành lập, bao gồm Hội chợ Nghệ thuật Tokyo, có mối quan hệ với Art Taipei là hội chợ nghệ thuật đương đại lâu đời nhất châu Á — cả hai đều có từ năm 1992. Ninagawa nói: “Chúng tôi đang chứng kiến sự xuất hiện của một thế hệ các nhà sưu tập mới. Càng có nhiều lựa chọn, họ sẽ càng phải suy nghĩ nhiều hơn về những gì thực sự quan trọng đối với họ. Nếu sự cạnh tranh dẫn đến một thị trường nghệ thuật mạnh mẽ hơn, thì nó sẽ mang lại lợi ích cho tất cả mọi người”.

ĐÔNG NAM Á

The Art Assembly cũng sẽ khởi động một hội chợ Đông Nam Á mới vào năm sau. Art SG sẽ hoạt động vào tháng 1 cùng với tuần lễ nghệ thuật hàng năm của Singapore và nền tảng cửa hàng hiện có S.E.A. Focus. Tom Tandio, giám đốc Art Jakarta, cho biết: “Singapore là một thành phố mạnh mẽ với sự hỗ trợ tốt của chính phủ, chẳng hạn như Bộ du lịch, vì vậy Art SG sẽ là người thay đổi cuộc chơi và giúp đỡ khu vực”, theo Tom Tandio, giám đốc Art Jakarta, cùng với Hội chợ nghệ thuật Philippines và các hội chợ địa phương nhỏ hơn sẽ thúc đẩy doanh số bán trong khu vực.

Tandio cho biết Đông Nam Á đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi Covid, và ở Indonesia, các phòng trưng bày và bảo tàng đã phải đóng cửa trong thời gian bùng phát dịch bệnh. Nhưng có thể có một mặt tích cực, ông nói, bởi vì việc phong tỏa có nghĩa là một dân số trẻ hơn đáng kể dành nhiều thời gian hơn ở nhà và bắt đầu tìm hiểu sưu tập nghệ thuật. “Indonesia có dân số trẻ lớn hơn, đang phát triển và giàu hơn. Những người này được giáo dục tốt hơn, và ủng hộ nhiều hơn cho nghệ thuật và văn hóa.”

Những tác phẩm trong cuộc đấu giá trực tiếp của Sotheby’s Singapore

Tandio nhận thấy sự giàu có mới mẻ của Indonesia đến từ các công ty khởi nghiệp và lĩnh vực công nghệ. “Thế hệ trẻ này đang bắt đầu mua nghệ thuật ở Indonesia. Tuy nhiên, tôi không thể nói cho phần còn lại của Đông Nam Á.” Nhưng tiêu dùng xa xỉ đang gia tăng trong khu vực. Philippines, nơi đã có các phòng trưng bày nổi tiếng như Living Room và Silverlens — cũng vừa khai trương không gian ở New York — sẽ có ấn bản khu vực của tạp chí Vogue từ tháng 9.

Các thương hiệu cao cấp cũng đang để mắt đến sự giàu có ngày càng tăng ở Việt Nam, nơi cơ sở hạ tầng nghệ thuật nhỏ không phản ánh nhu cầu quốc tế đang bùng nổ đối với các nghệ sĩ hiện đại. Tandio nói: “Tất cả chúng tôi hy vọng mối quan tâm đến nghệ thuật hiện đại Việt Nam sẽ làm tăng sự quan tâm đến các nghệ sĩ hiện đại Đông Nam Á khác.”

TRIỂN VỌNG TOÀN CẦU

Tác phẩm của Chen Ying tại Madein Gallery Thượng Hải, 2022.

Sức mạnh quốc tế của Thượng Hải có nghĩa là việc phong tỏa sẽ có những tác động sâu rộng. “Đối với nghệ thuật, Thượng Hải là một kênh xuất nhập khẩu chính, đã gần như ngừng hoạt động trong thời kỳ đại dịch — không chỉ vì cảng bị đóng cửa, mà quan trọng hơn là vì các công ty hậu cần không có cách nào để vận chuyển và lấy hàng”, Dong Rui của AMRC nói.

Các cảng khác của Trung Quốc đã giải quyết được tình trạng trì trệ, và các chuyến hàng đã được nối lại phần lớn vào mùa hè năm nay, nhưng nền kinh tế rộng lớn hơn sẽ mất nhiều thời gian hơn để phục hồi: Trung Quốc chỉ tăng trưởng 0,4% trong quý 2 năm 2022. Theo lịch sử, Dong cho biết quy mô thị trường nghệ thuật tuân theo các điều kiện kinh tế vĩ mô, chỉ với độ trễ từ 6 đến 12 tháng. Ông nói: “Cắt giảm hoặc thậm chí suy thoái sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến số tiền trong tay của các nhà sưu tập, và nhu cầu thanh khoản của họ sẽ thay đổi, điều này ảnh hưởng trực tiếp đến hành vi của họ trên thị trường nghệ thuật.”

Ông cẩn trọng về cuộc tập hợp vào mùa thu này. Ông nói: “Các nhà sưu tập sẽ duy lý hơn trong việc phân tích ngân sách của họ, xem xét lại cuộc sống và sở thích của họ, và thậm chí nghiên cứu nhiều hơn về thị trường.” Những bất ổn về chính trị và kinh tế đang làm tăng thêm sự thận trọng của họ. Tuy nhiên, ông vẫn nhìn thấy tiềm năng trong việc phục hồi thương mại nghệ thuật toàn cầu.

“Các nhà kinh doanh nghệ thuật phương Tây rất lạc quan về việc các hội chợ và triển lãm châu Á sẽ hoạt động trở lại, điều này theo tôi là hợp lý. Khi nhu cầu thị trường bị kìm hãm được phục hồi, nó thường mở ra sự phục hồi trong doanh số bán hàng.”

Cảng Dương Sơn, Thượng Hải. Roland Nagy / Alamy Stock Photo.

THƯỢNG HẢI

Thượng Hải đã trải qua đợt phong tỏa nghiêm ngặt nhất, lâu nhất, lớn nhất và được thực thi khắc nghiệt nhất thế giới vào mùa xuân vừa qua. Với các cuộc kiểm tra hàng loạt hai ngày một lần và các đợt phong tỏa ngắn hơn thường xuyên được tiếp tục ở cấp độ toàn cộng đồng, công chúng của thành phố, bao gồm cả cộng đồng nghệ thuật, vẫn ở tình trạng bối rối. Các bảo tàng lớn như Power Station of Art và Long Museum, cả hai đều kỷ niệm thập kỷ đầu tiên của họ trong năm nay, đang bắt kịp lịch trình triển lãm, với các cuộc trưng bày cá nhân lần lượt cho Wang Xingwei và Yuan Yunsheng. Những phòng trưng bày được kính trọng như Lisson, Perrotin, Arario và Ota vẫn gọi Thượng Hải là nhà. Tuy nhiên nhiều phòng trưng bày quốc tế cũng như địa phương chưa hết chao đảo sau bốn tháng tạm ngừng hoạt động. Vigy Jin, giám đốc MadeIn Gallery cho biết: “Giống như nhiều phòng trưng bày khác ở Thượng Hải, chúng tôi đã phải đóng cửa các triển lãm của mình và rút lui khỏi các hội chợ nghệ thuật ở nước ngoài, bao gồm cả Frieze New York vào tháng 5”.

“Nhưng chúng tôi đã xoay xở được để tham dự Art Basel Hong Kong từ xa và bán hàng trực tuyến.”

Thế giới nghệ thuật của Thượng Hải “sẽ cần thời gian để hồi phục, cả về tài chính và tinh thần, sau chấn thương”, Jin nói. Đối với nhiều phòng trưng bày, sự tồn tại sẽ đòi hỏi sự tập hợp mạnh mẽ tại các hội chợ Thượng Hải tháng 11, West Bund và ART021.

Bà nói: “Chúng tôi chỉ có thể hy vọng rằng Thượng Hải sẽ có thể duy trì vị thế toàn cầu của mình trong khi biên giới của nó vẫn được đóng lại một cách phù hợp.”

Nguồn: Sotheby’s

Lược dịch bởi Viet Art View

 

 

 

 

Chia sẻ:
Back to top